Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá được nhà thơ Huy Cận sáng tác năm 1958 trong dịp tác giả ra vùng mỏ Quảng Ninh, lúc đó đất nước đang trong thời kỳ xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc. Bài thơ được in trong tập Trời sáng mỗi ngày (1958).
Mặt trời lặn trên biển như một ngọn lửa
Rồi sóng yên, đêm khép cửa.
Những chiếc thuyền đánh cá lại ra khơi,
Buồm hát gió dọc bờ biển.

Hát rằng cá bạc biển đông lặng yên,
Con cá thu Đông như quả cầu
Ngày đêm dệt biển ánh sáng.
Hãy đến dệt lưới của chúng tôi, đoàn đánh cá!
Thuyền tôi căng buồm theo gió và theo trăng
Đi thuyền giữa mây cao và biển phẳng,
Đậu xa để khám phá bụng biển,
Seam lưới vải liền mạch.
Cá nục và cá trê,
Đuốc đỏ đen nhấp nháy,
Đuôi của bạn di chuyển mặt trăng vàng,
Đêm Thở: Sao lái nước Hạ Long.
Tôi hát một bài hát gọi cá,
Viết con tàu có nhịp trăng cao,
Biển cho tôi cá như lòng mẹ,
Nuôi sống ta từng ngày.
Sao mờ, căng lưới cho kịp nắng mai,
Tôi đưa tay ra cuộn một mẻ cá nặng,
Vảy bạc và đuôi vàng tỏa sáng trong bình minh,
Lưới căng ra đón nắng hồng.
Bài hát căng buồm theo gió,
Con tàu chạy cùng mặt trời.
Mặt trời biển dâng một màu mới
Đôi mắt của con cá đầy hơi thở.
Ngày 4 tháng 10 năm 1958
Nguồn: Tuyển tập Huy Cận (tập I), Biên tập Văn học, 1986