Bài thơ về tiểu đội xe không kính thuộc tập thơ Phạm Tiến Duật đã được giải nhất cuộc thi thơ báo Văn nghệ năm 1969 và được tác giả đưa vào tập thơ Trăng vầng lửa.
Không kính không phải vì xe không có kính
Vụ nổ bom, kính vỡ từ bom vỡ
Thư giãn trong gian hàng chúng tôi ngồi,
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.
Nhìn gió vào dụi mắt cay
Nhìn vào con đường đi thẳng vào trái tim
Thấy sao trên trời bỗng thấy tiếng chim
Làm thế nào khỏe mạnh, làm thế nào để chạy trong cabin
Không có kính, có bụi,
Keo xịt tóc bạc trắng như ông già
Không cần rửa, anh hút một điếu thuốc
Họ nhìn nhau với nụ cười trên môi.
Không có kính, vâng, quần áo ướt
Trời đang mưa, mưa như ngoài kia
Không cần thay đổi, chạy thêm trăm cây số
Mưa tạnh, gió mau khô.
Ô tô rơi từ bom
Anh về đây lập trung đội
Tìm bạn dọc đường
Bắt tay qua mảnh kính vỡ.
Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Ăn chung bát đũa nghĩa là gia đình
Võng mắc kẹt trên đường
Lại đi, về với trời xanh.
Không có kính, xe không có đèn,
Không có mui xe, thân cây có vết trầy xước,
Xe tiếp tục chạy về hướng Nam:
Chỉ có trong xe mới có trái tim.
1969
Nguồn: Luna de Foc, Editorial Literatura, 1970