Dehoctot.edu.vn xin gửi tặng các em học sinh và quý thầy cô bài văn mẫu Phân tích thơ Tôi vừa ra tù tập leo núi Hồ Chí Minh. Bài viết đặc sắc giúp các em rèn luyện kĩ năng và phương pháp viết bài văn phân tích sao cho mạch lạc, lôi cuốn.
chủ đề: Phân tích bài thơ “Vừa ra tù, tập leo núi” của Hồ Chí Minhchương trình ngữ văn 11 tập 2
Bài thơ “Ta mới ra tù tập leo núi” được sáng tác sau 14 năm vượt ngục, khi Hồ Chí Minh lần đầu tiên đặt chân lên đỉnh Tây Phong Lĩnh. Cảm hứng của bài thơ bắt nguồn từ đây, bằng nét bút sắc sảo và cảm nhận tinh tế, ông đã tái hiện lại cảnh thiên nhiên tươi đẹp và nỗi nhớ quê hương da diết.
Phân tích bài thơ “Vừa ra tù, tập leo núi” của Hồ Chí Minh
Hồ Chí Minh là nhà thơ lớn của dân tộc Việt Nam. Tuy nhiên Bác đã phải trải qua “mười bốn trăng tròn gông cùm”, qua bao nhà tù, chịu khổ trong xiềng xích gian khổ, cay đắng. bài thơ “Tôi vừa mới ra khỏi nhà tù leo núi” Được sáng tác sau 14 năm vượt ngục, lần đầu tiên được đặt chân lên đỉnh Tây Phong Lĩnh. Bài thơ không được đưa vào Nhật ký trong tù. Hồ Chí Minh viết bài này khi mới ra tù. Từ đây cảm hứng của bài thơ bắt đầu, bằng nét bút và sự cảm nhận tinh tế, Bác Hồ đã tái hiện lại khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp và nỗi nhớ quê hương da diết.
bài thơ Tôi vừa ra tù tập leo núi viết bên lề tờ báo mấy dòng chữ “Chúc các bạn ở nhà khỏe mạnh và làm việc chăm chỉ. Ở đây yên tĩnh.”. Bài thơ mang đến niềm vui lớn cho đồng nghiệp: anh còn sống, anh đã ra tù và chuẩn bị bước vào một giai đoạn hoạt động mới.
Sau khi ra tù, sức khỏe của ông sa sút đáng kể. Tác giả Trong lúc đi đường viết: Khi được thả, Bác Hồ mắt kém, chân không đi được. Bác quyết tâm tập đi, mỗi ngày mười bước, dù đau nhưng phải bò, phải bò, phải đi được 10 bước mới được.
Cuối cùng, chú không chỉ bước đi vững vàng mà còn leo lên cả ngọn núi. Lần đầu tiên trên đỉnh núi. Chú phấn khởi làm một bài thơ bằng chữ Hán.
Bài thơ Vừa ra tù tập leo núi được viết trong hoàn cảnh đó. Chuyện các chú leo núi nhằm rèn luyện ý chí và cơ thể để tiếp tục làm việc. Chủ đề của bài thơ Mới ra tù tập leo núi không nhằm mục đích vượt khó như một số bài thơ Đi đường khác mà trên hết là để bộc lộ tình cảm nhớ quê hương, nhớ đồng nghiệp, bạn bè.
Mở đầu bài thơ, chú viết:
Bốt van được sơn, bốt được sơn, v.v.
Đã dịch:
Núi ôm mây, mây ôm núi
Hình ảnh núi và mây được thể hiện qua hai hình ảnh trìu mến: núi ôm mây, mây ôm núi như bạn đồng hành, bạn bè thương yêu nhau. Hình ảnh mây núi ở đây không ám chỉ tình hình chính trị đen tối ở Trung Quốc những năm 1940 như một lời giải thích.
Sau gần 14 tháng xa xứ, anh háo hức chờ tin về quê nhà:
Năm tháng nước xưa có phần trống vắng,
Tin tức ở nhà đang xem bữa tối. (tức là cảnh).
Dịch giả ở đây đã dịch xong, còn một số chưa dịch sát nghĩa bài thơ chú viết. Nhìn vào đó, có thể phát hiện ra câu thơ đã bị bỏ chữ “thác”, một chữ có thể diễn tả hết cái thần của phong cảnh thiên nhiên non nước hữu tình. Hình ảnh “mây xóm núi, mây xóm núi” hiện lên như một bức tranh hữu tình, trĩu nặng lòng du khách. Có lẽ trong những năm tháng bị xiềng xích, con người đã thấy thiên nhiên bên ngoài luôn đẹp đẽ, gần gũi và hài hòa đến lạ lùng. Hồ Chí Minh hẳn phải rất tinh tế và nhạy cảm mới có thể nhận ra hiện tượng mây núi ôm lấy nhau, quả là một sự liên tưởng thú vị của con người. Vì núi Tây Phong Lĩnh rất cao nên có cảm giác như chạm vào mây trên trời. Có thể do lòng dân, vì Bác rất yêu thiên nhiên nên Bác mới viết được những bài thơ hay như vậy. Cảnh sắc thiên nhiên làm say đắm lòng Bác. Sự đan xen, hài hòa của thiên nhiên dường như cũng tạo nên sự hòa hợp kỳ lạ với con người. Qua phép lặp giúp người đọc nhận ra vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên.
Anh nhớ quê hương nhớ bạn bè, anh cũng thầm muốn thổ lộ một phần lòng mình.
Lòng sông sáng, bụi không mờ.
Đứng trên đỉnh núi cao nhìn xuống dòng sông, lòng sông như một tấm gương nước trong vắt, không một chút bụi. Thiên nhiên cũng có những khoảnh khắc, những trạng thái trong sáng như chính lòng mình trong hoàn cảnh này. Tình cảm của ông luôn trung thành với cách mạng và nhân dân. Nhà nghiên cứu Đặng Thai Mai nhận xét: “Đằng sau bức tranh phong cảnh này, đằng sau những tầng lớp mây núi, đằng sau làn nước trong vắt dưới chân Tây Phong Lĩnh, ấn tượng không bao giờ phai trong tâm hồn người nghệ sĩ, người đọc là sự sâu lắng và trong sáng. .và trạng thái tâm hồn cao cả của con người.
Thiên nhiên ở đây đã góp phần thể hiện tình cảm sâu sắc của con người:
Khôi phục đường đi dạo ở Tây Phong
Cả địa danh lẫn du khách đều bị bắt quả tang ra về, có lẽ vì không cưỡng lại được vẻ đẹp của thiên nhiên nên anh chàng đã để lộ “trái tim tan nát”. Từ “bồi hồi” đặt ngay đầu câu thơ gợi tâm trạng, cảm xúc của một con người đa sầu, đa cảm, luôn mang nhiều cảm xúc trong tâm hồn. Núi Tây Phong Lĩnh đẹp thật, thơ lắm, huyền ảo lắm, chứa chan bao lời yêu thương. Người đọc có cảm giác Hồ Chí Minh như một ông tiên dạo chơi trần gian, mọi việc đều tự tại, không vướng bận khó khăn.
Câu thơ cuối có thể nói là “điểm kết” tâm tư, tình cảm của tác giả:
Nhìn lại trời nam nhớ bạn cũ.
Tình bạn vẫn là một hình ảnh đẹp trong một đề tài quen thuộc: nhớ bạn (tức là bạn bè) được thể hiện trong Nhật ký trong tù:
Ngày em ra đi, hẹn gặp lại bên sông
Hẹn gặp lại khi lúa chín đỏ:
Bây giờ đã thu hoạch xong, cày xong,
Tổ quốc ơi, tôi vẫn đang chiến đấu. (Tôi nhớ bạn)
Cảm giác nhớ mình trong bài thơ Vừa ra tù tập leo núi được bộc lộ trong hoàn cảnh tác giả đã được trả tự do. Trong lòng Hồ Chí Minh lúc này vừa vui vừa buồn. Niềm vui của người chiến sĩ cách mạng giữ vững sự liêm chính trong gian lao thử thách, niềm vui và hy vọng gặp lại bạn bè. Nhưng dẫu sao anh vẫn ở trong hoàn cảnh xa Tổ quốc, xa bạn bè nên không khỏi bùi ngùi, cô đơn. Trước mắt là một giai đoạn hoạt động mới mà anh quyết tâm chuẩn bị tinh thần để bước vào. Biết bao cảm xúc xao xuyến trong trái tim người chiến sĩ cách mạng.
Có ai ngờ rằng giữa thiên nhiên hùng vĩ và trong trẻo ấy, người đàn ông một mình đi trên đỉnh núi với phong thái rất phong trần ấy lại là một người chiến sĩ cộng sản của thời đại chúng ta đang chuẩn bị bước ra đời? . trong trận chiến sinh tử với kẻ thù.
Bài “Tôi mới ra tù tập leo núi” của Hồ Chí Minh thực sự là một ngòi bút tuyệt vời khiến người đọc khâm phục một tấm lòng yêu nước trung kiên nhưng vẫn gắn bó sâu sắc với thiên nhiên. Yêu thiên nhiên là cách để Bác thêm yêu quê hương đất nước.