Những dòng sông ôm lấy thành phố, thị trấn, dòng sông hiền hòa cho những cánh đồng phù sa màu mỡ. Dòng sông mang nước xanh đến từng nương mía, nương dâu. Dòng sông gắn kết những tâm hồn bé nhỏ. Em yêu dòng sông quê em lắm.
Bài văn tả về dòng sông quê hương em [bài 1]
Con sông Trà Giang chảy qua làng tôi. Dòng sông đã kết nối với bao người, bao tôi. River và tôi thân thiết như những người bạn.
Quanh năm nước sông đổi màu nhưng lúc nào cũng giàu phù sa. Lòng sông bao la, nước một màu trong xanh.

Buổi sáng khi ông mặt trời thức giấc, đóa hồng soi đằng đông, dòng sông trong xanh phẳng lặng dẫn dòng ra biển lớn. Khi nắng lên, dòng sông khoác lên mình tấm áo lụa đào yêu kiều. Hai bên bờ, lũy tre xanh uốn mình soi bóng mặt nước hồng, đàn chim chạy hót ríu rít như chào đón một ngày mới.
Buổi trưa, dòng sông phẳng lặng. Anh mặc lại chiếc áo xanh. Nước óng ánh, mặt sông như tấm gương khổng lồ, mây đua nhau phản chiếu.
Chiều xuống, dòng sông rạng rỡ như một cô gái. Mặt nước lấp lánh phản chiếu ánh hoàng hôn. Khi chiều xuống, dòng sông như thay áo mới, một màu áo vàng rực rỡ thật đẹp. Đôi khi tôi thầm hỏi: “Hỡi dòng sông! Sông từ đâu mà đẹp thế? Dòng sông như mỉm cười, êm đềm chở dòng ra biển.
Trong dòng sông mênh mông ấy, những chiếc bè tre được thả trôi theo dòng nước. Đôi khi một vài nhánh lục bình trôi theo dòng nước mà không biết sẽ trôi về đâu.
Về đêm, nước sông chuyển sang màu tím. Hai bên bờ sông, ánh sáng mờ ảo huyền ảo của những ngọn đèn màu hắt xuống mặt sông làm mặt nước lấp lánh. Dòng sông càng đẹp hơn khi có trăng. Trăng vàng lơ lửng giữa không gian tĩnh lặng, lơ lửng giữa dòng chảy êm đềm. Mặt sông lấp lánh ngàn sao đêm. Bầu trời rộng lớn và dòng sông đẹp như tranh vẽ. Vang vọng giữa dòng sông phẳng lặng, tiếng ngư dân kéo lưới sát bờ…
Ôi cảnh dòng sông quê tôi! Mùa mưa hay mùa khô, dòng sông vẫn đẹp, nó vẫn đẹp trong tôi. Dòng sông đã từng cùng con người đồng cam cộng khổ, nhọc nhằn. Hôm nay, dòng sông còn đẹp hơn. Dòng sông làm cho phong cảnh quê hương thêm hữu tình, thơ mộng. Những dòng sông ôm lấy thành phố, thị trấn, dòng sông hiền hòa cho những cánh đồng phù sa màu mỡ. Dòng sông mang nước xanh đến từng nương mía, nương dâu. Dòng sông gắn kết những tâm hồn bé nhỏ. Em vô cùng yêu dòng sông và mong mọi người giữ gìn cho dòng sông luôn tươi đẹp.


Bài văn tả về dòng sông quê hương em [bài 2]
Quê tôi là một thị trấn nhỏ nằm bên dòng sông uốn lượn. Mỗi khi nghĩ về quê hương, tôi lại nghĩ đến câu hát: “Trong tim ai cũng có một dòng sông của riêng mình, trái tim tôi luôn gắn liền với dòng sông tuổi thơ…”
Thực ra dòng sông quê em rất đẹp. Tôi thích dòng sông từ khi còn nhỏ, tôi thường ngồi bên sông để học, vẽ hoặc ngắm nhìn những đám lục bình trôi theo dòng nước.
Buổi sáng, khi mặt trời chưa mọc, dòng sông như được phủ một lớp sương mỏng. Buổi trưa, nước sông nổi sóng dữ dội. Vào những ngày hè nóng nực tôi thường nhảy xuống sông, ngụp xuống làn nước mát lạnh để xua đi cái nóng ngột ngạt, tôi cảm thấy dòng sông ôm lấy mình. Dòng sông ân cần như mẹ hiền với con.
Dòng sông này đã để lại trong tôi một kỉ niệm đẹp. Nhớ ngày tôi không biết bơi, được mẹ dắt ra sông tắm, tôi sợ hãi gào khóc. Nhưng bây giờ tôi bơi giỏi như rái cá. Tôi cảm ơn dòng sông đã giúp tôi trở thành một người mạnh mẽ và đây cũng là món quà mà nó đã ban cho tôi.
Dòng sông đẹp nhất vào ban đêm khi có trăng sáng. Trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa vàng phản chiếu trên mặt sông. Dòng sông đón ánh trăng êm dịu trở nên bàng bạc sáng ngời. Gió thổi hiu hiu, em ra bãi cát ven sông hóng mát và nô đùa.
Dòng sông quê hương tôi là thế. Tôi tự hào về quê hương của tôi. Xin mời các bạn một lần đến thăm dòng sông quê tôi.